Tôi, yoga và ngôi nhà Ami&M

Yoga và tôi

Đối với tôi, cái chạm chân đầu tiên lên tấm thảm và hành trình tập luyện yoga là cả một câu chuyện rất dài và có lẽ chỉ những ai đã và đang trải qua thì mới có thể hiểu được.

Từ khi 10 tuổi, tôi đã tham gia tập luyện thể dục với đội bạn trong xóm do Ban chấp hành đoàn xóm tổ chức với các hoạt động sinh hoạt hè như chạy bộ, cầu lông, aerobic…. Tôi vẫn duy trì thói quen tập luyện này khi dần lớn hơn, đi học xa nhà, rồi lập gia đình và sinh con… Mỗi một chặng đường tôi sẽ chọn cho mình một bộ môn phù hợp với quỹ thời gian, sở thích của mình và cơ bản đều là những bộ môn vận động vui vẻ, sôi nổi, và thoải mái…

Năm 2017, khi tôi đã bước sang tuổi 33 và có thâm niên làm việc 10 năm tại ngân hàng cũng là lúc thầy dạy Rumba của tôi đi nước ngoài, khi ấy mỗi lượt đứa bạn đồng nghiệp rủ rê: ‘’đi tập yoga với tao đi!’’, tôi vẫn vô tư bảo nó: “tập môn đó cứ ngồi hít hít thở thở, tao thấy buồn tẻ lắm’’.

Bẵng đi vài tháng chẳng có gì tập luyện, cùng với một số biến cố cùng lúc xảy ra trong cuộc sống của tôi tại thời điểm đó, tôi đã liên tiếp gặp vấn đề về sức khỏe của mình, tôi bị tiền đình, vôi hóa não - một căn bệnh thường gặp ở người già. Bác sĩ khám và chuẩn đoán bệnh cho tôi đã hỏi rằng: ‘’Sao còn trẻ mà đã bị bệnh này nhỉ?’’. Tôi hiểu mình không thể ngồi và chờ đợi bệnh tật ảnh hưởng đến cuộc sống của mình. Và thế là, tôi đã phải đưa ra một quyết định nghiêm khắc với bản thân: Mình phải cân bằng lại công việc, sống có nguyên tắc và tập luyện thể thao một cách nghiêm túc. Tôi quyết tâm là làm ngay lập tức, tôi đăng ký vào lớp yoga của đứa bạn đồng nghiệp với suy nghĩ: ‘’thôi thì đi tập tạm một thời gian ngắn lấp khoảng trống, rồi khi nào lớp nhảy hoạt động lại thì mình sẽ chuyển sau.’’ Và sau 45 phút tập buổi đầu tiên, về nhà, tôi đã thực sự phải suy nghĩ lại…

Chắp hai tay lại, lắng nghe hơi thở mình, thả lỏng cơ thể, gạt bỏ hết mọi suy tư muộn phiền, chuyện công việc, chuyện gia đình… ngoài kia không còn trong tôi nữa. Tiếng nhạc du dương, tiếng hít vào thở ra chầm chậm, điều hòa, người tôi hoàn toàn thả lỏng và thời gian trôi qua cũng thật nhẹ nhàng thư thái. Sau mỗi buổi tập về nhà, tôi ngủ một cách ngon lành và tỉnh dậy mỗi sáng với năng lượng tích cực cho một ngày mới. Và cứ thế, tôi và yoga đã đồng hành bên nhau cho tới giờ.

Tháng 5/2019, vượt qua vòng test thể lực và nằm trong số 120 người tham gia chương trình leo đỉnh núi Bạch Mộc Lương Tử 3 ngày 2 đêm. Với độ cao 3.046m cùng địa hình đồi núi hiểm trở, tôi đã chinh phục thử thách trong một nhóm với các vận động viên leo núi, các vận động viên chạy bộ chuyên nghiệp cùng thành tích là đội nhất toàn đoàn. Tôi giật mình nhận ra có rất nhiều thứ đã thay đổi ở trong chính bản thân mình. Yoga không chỉ cho tôi sức khỏe, sự dẻo dai, bền bỉ, mà còn cho tôi sự cân bằng, sống tích cực, lạc quan và đặc biệt là tôi thấy yêu bản thân mình hơn rất nhiều.

Năm 2020 Tôi đăng ký tham gia khóa đào tạo trở thành huấn luyện viên yoga.

Tôi, yoga và ngôi nhà Ami&M

Tháng 1/2021, Tôi chính thức về với ngôi nhà chung Ami&M. Tôi luôn ấp ủ đưa phong trào tập yoga về với ngôi nhà này, muốn lan tỏa và nhân rộng tình yêu với yoga, đem những điều tốt đẹp yoga đã từng mang lại cho tôi đưa đến cho những AM của mình.

Mong muốn là như vậy, nhưng có rất nhiều khó khăn khiến tôi từng suy nghĩ, trăn trở và tự hỏi bản thân mình:

  • Liệu mọi người có đón nhận, có nhiệt tình hưởng ứng tham gia phong trào không?
  • Liệu bản thân mình có giữ được sự kiên trì, có giữ được một tinh thần bền bỉ để đông viên AM cùng tập luyện hay không?

May mắn là với sự động viên của mọi người, những trăn trở đã không làm chúng tôi chùn bước.

Từ buổi tập đầu tiên chỉ có 2 học viên, dần dần có những buổi tập còn không đủ chỗ cho các bạn… Cứ thế trưa thứ 2-4-6 hàng tuần, chúng tôi í ới nhau cùng tập, động viên nhau và cùng nhau cười sảng khoái qua mỗi giờ tập luyện đầy niềm vui. Những câu chuyện phiếm không đầu không cuối, những tính cách đa dạng thể hiện trong từng phong cách luyện tập, những gương mặt dù đã thân lâu hay những AM mới gia nhập đội ngũ, mỗi buổi yoga dần trở thành cơ hội để chúng tôi thêm hiểu về nhau, thêm gắn bó với nhau, với tập thể và thêm yêu quý ngôi nhà chung của mình.

Dẫu rằng việc duy trì thói quen tập luyện chưa bao giờ là dễ, dẫu còn vô vàn những bận rộn, những lúc deadline dồn tới tấp hay đôi khi mơ mộng nhìn khung cửa sổ văn phòng đầy nắng mà thèm bước ra ngắm phố phường lúc ban trưa, cứ mỗi lần có inbox “học sinh” nhấp nháy:‘’Cô giáo ơi tập thôi, nghỉ tập người em mỏi lắm rồi’’ là như có dòng suối mát cứ nhè nhẹ miên man ngọt lành trong tâm trí. Hạnh phúc khi ấy chỉ giản dị thế thôi mà khiến trái tim “cô giáo nhỏ” reo vui rộn rã.

20/11 kể từ ngày có lớp học, “cô giáo nhỏ” thật sự được là cô giáo.

M Hằng Lưu - Khối Kế toán 

Đăng bởi Ami&M
TIN TỨC

Tất cả tin